Insane
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Làm Quả Phụ Thật Khó


phan 7

 Chương 13: Mỹ Nhân Dưới Ánh Đèn


 Editor: Linh.

Quế Thanh Thanh mắt thấy Lý Tùng mang theo Tống Khuyết đến nhà của Nhị thẩm, nàng không nhịn được lạnh cả người mặt trắng bệch, Hoa Quế cũng ngạc nhiên nghi ngờ, nàng chọc muội muội: "Thanh Thanh, chuyện gì xảy ra? Đang tốt đẹp, sao Đông gia của Thụy Sinh Tường lại đem nhiều vàng đến đây như vậy? Không phải là tặng chứ? Vậy cũng quá nhiều....."

"....." Quế Thanh Thanh tâm loạn như ma, không biết nên nói với tỷ tỷ như thế nào.

Lại nói Tần Yến Sơn, sáng sớm hắn đã phái người làm đi điều tra thân thế của Quế Thanh Thanh, mấy người này lần lượt trở lại, hắn còn chưa có dành ra thời gian hỏi, Tống Khuyết đã mang theo người đến.

Tần Yến Sơn không biết tình hình cụ thể là xảy ra chuyện gì, chính là cảm thấy có chút không giải thích được, cho dù Tống gia có tiền đi chăng nữa, sao có thể lập tức đưa nhiều vàng làm quàn tặng như vậy? Chuyện này khẳng định không đơn giản..... Trùng hợp là trong số những người làm hắn phái đi điều tra Quế Thanh Thanh, có một người thăm dò được tình hình cụ thể, liền kề bên lỗ tai của hắn đem sự tình từ đầu đến cuối nói một lần.

Tần Yến Sơn trong lòng không khỏi tức giận, Tống gia chẳng qua là tốn tiền mua một cái danh, ở huyện Thanh Phổ này có chút danh vọng mà thôi, lại dám làm nhục người khác không kiêng nể gì như vậy, thật là buồn cười! Hắn mắt thấy Lý Tùng mang theo Tống Khuyết đi, đang muốn cùng đi qua xem một chút, bỗng liếc thấy sắc mặt của Quế Thanh Thanh không bình thường, hắn hơi do dự một chút liền đi tới nói: "Đệ muội ngươi yên tâm, Lý Tùng không phải hạng người thấy tiền là sáng mắt..... Ta thay ngươi đi xem một chút, nếu hắn dám làm vậy, ta sẽ không bỏ qua cho hắn....."

Quế Thanh Thanh hồi hồn lại, cũng vội vàng theo sau Tần Yến Sơn hướng nhà Nhị thẩm đi.

Lý Phúc Mãn không biết đây là có chuyện gì xảy ra, ông cũng không yên tâm, cũng bước nhanh cùng đi qua nhìn, đánh giặc thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh, Lý Du, Lý Bách quan tâm huynh trưởng, cũng vội vàng đi theo phụ thân.

Vương thị thích nhất là tiền, nàng nhìn thấy nhiều vàng như vậy, con ngươi đều đỏ, nếu đại bá ca có nhiều vàng như vậy, không cần nhiều, chỉ cần cho nàng một thỏi là được, vốn là nàng muốn đi xem một chút, chỉ là nữ nhân trong thôn đều ở trong sân, ai cũng không đi, nàng một người đi thì quá chói mắt, nàng vội vàng kéo tay Hồ thị "Nhị tẩu, ngươi có biết đây là có chuyện gì xảy ra hay không?"

Hồ thị lắc đầu "Quế Thanh Thanh đi, chúng ta cũng đi theo xem một chút chẳng phải sẽ biết hay sao?"

Nhà của Lý Phúc Lộc ở trong thôn cũng coi như không tệ, trong nhà là dùng đất vàng xây thành, một đám người đi theo phía sau chưa kịp đi tới cửa nhà Lý Phúc Lộc, đã nghe thấy Tống Khuyết ở trong sân không chút kiêng kỵ hô: "Được lắm Lý Đại Lang! Lại dám đánh ta! Ngươi đợi đấy! Ta nhất định phải khiến cho ngươi mất mặt!"

"Ngươi muốn khiến ta mất mặt như thế nào ?"

Ngay sau đó là một tiếng hét thảm của Tống Khuyết, Lý Tùng cười lạnh nói: "Hôm nay ta nhất định phải đánh ngươi, ngươi có thể làm gì? Tống Tử Kiều đến đánh vào mặt ta, ta đường đường là một nam tử hán, đương nhiên là muốn đánh trả! Nếu ngươi chịu thay hắn đi chuyến này, thì ngươi nên nghĩ đến hậu quả sau khi đến đây!" Tống Khuyết là đại diện Tống Tử Kiều đến, đánh Tống Khuyết đương nhiên là không khác nào đánh vào mặt Tống Tử Kiều.

Tống Khuyết liên tiếp kêu thảm thiết, Tần Yến Sơn ở một bên vỗ tay cười nói: "Hay, đánh hay lắm!"

Quế Thanh Thanh đang lo lắng Lý Tùng sẽ đem người đánh chết, thì nghe thấy hắn quát to: "Còn không mau cút đi."

Trong chớp mắt Tống Khuyết mặt đầy máu, chật vật không chịu nổi từ trong sân chạy ra "Đi mau! Đi mau!" Hắn vừa ra tới, liền gọi những người làm của Tống gia đi cùng hắn kia, nhanh như chớp chạy đi. Bên ngoài nhà tất cả mọi người nhìn nhau không biết chuyện gì xảy ra.

Lý Phúc Mãn thấy Lý Tùng ra ngoài, vội hỏi: "Đại lang, đang yên lành sao ngươi lại đắc tội người của Tống gia? Nhà bọn họ như vậy, chúng ta đắc tội không nổi....."

Lý Tùng vội vàng nói: "Cha, không có chuyện gì lớn, nhi tử lập tức sẽ là nha dịch của nha môn, không sợ hắn, tình hình cụ thể buổi tối nhi tử sẽ nói cũng với ngài."

Một bên Tần Yến Sơn cũng cười nói: "Đúng vậy a bá phụ, Tống gia coi là cái gì? Cũng chỉ là cường hào mà thôi. không cần sợ hắn."

Lý Phúc Mãn biết thân thế của Tần Yến Sơn không tầm thường, nhi tử lại từng cứu mạng hắn, đúng là cũng không cần e ngại Tống gia, nhưng mà cả đời ông quen cẩn thận dặt dè, dù sao vẫn cảm thấy đắc tội người khác là không tốt, bất đắc dĩ hiện tại người vây quanh nhiều như vậy, ông cũng không tiện nói nhi tử cái gì.

Lý Tùng đi đến trước mặt Quế Thanh Thanh, thấp giọng cười nói: "Ta hung hăng đánh Tống Khuyết một trận, ngược lại tiện nghi cho tên Tống Tử Kiều...."

Quế Thanh Thanh gật đầu một cái, mặc dù Tống Tử Kiều không đến, nhưng mà dựa vào hiểu biết của Tống Thanh Thanh đối với Tống Tử Kiều, không biết sau lưng hắn sẽ làm ra hành động gì, nói không chừng Lý gia không cẩn thận một chút sẽ bị hắn làm cho tan cửa nát nhà, theo suy nghĩ của Tống Thanh Thanh, tốt nhất không nên chống lại Tống Tử Kiều, nhưng mà bây giờ nàng muốn nói gì cũng đã muộn.....

Mặc dù mọi người đối với chuyện này nghị luận ầm ĩ, nhưng mà người trong thôn ai cũng không đoán ra bí mật trong đó, Lý Tùng một mình mang theo Tống Khuyết đi nhà Nhị thúc bàn chuyện, hắn chính là không muốn cho người trong thôn biết rõ đầu đuôi, không muốn để cho Quế Thanh Thanh trở thành đề tài bàn tán của mọi người.....

Vô cùng náo nhiệt ăn xong tiệc cưới, Tần Yến Sơn cười nói: "Đại lang, ở đây của ngươi ngủ lại không tiện, ta muốn trước mang theo biểu muội về huyện thành, sáng mai ngươi phải đi nha môn báo danh có phải không? Đến lúc đó chúng ta lại gặp mặt, đừng quên mang theo đệ muội, vừa vặn có thể bồi biểu muội của ta."

Lý Tùng nhìn một chút điều kiện trong nhà, đúng là bây giờ không thể cung cấp chỗ ở cho biểu huynh muội bọn họ, hắn liền gật đầu nói: "Được, hôm nay ta cũng không giữ ngươi, ngày mai chúng ta gặp lại."

Bởi vì khuôn mặt lạnh kia của Lý Tùng, người trong thôn cũng không có ai dám đến náo động phòng, Hoa Quế chỉ cảm thấy chuyện hôm nay phát sinh có chút kỳ quái, cái người quý tiểu thư gọi là Trần Lan, giống như đối với nàng vừa gặp đã thân quen, lôi kéo nàng nói rất nhiều chuyện, ngay cả Tần Yến Sơn, cũng thỉnh thoảng chú ý nàng, khiến nàng hết sức lo sợ, cũng không kịp tỉ mỉ hỏi Quế Thanh Thanh chuyện gì xảy ra, liền cáo từ.

Chờ khách nhân đi hết, Lý Phúc Mãn liền vội vàng hỏi nguyên do của chuyện xảy ra ngày hôm nay, Lý Tùng đem chuyện một năm một mười nói ra, Lý Phúc Mãn nổi cáu: "Tống gia này thật là khinh người quá đáng! Con ta nên đánh! Đánh chết con rùa con đó đi...."

Quế Thanh Thanh nói: "Cha, sau này ngày đừng nên đi xa, tránh cho Tống gia kia trả thù."

Lý Phúc Mãn gật đầu một cái: "Ta sẽ cẩn thận. được rồi, bận rộn một ngày, nghỉ ngơi sớm một chút đi."

"Cha cũng nghỉ ngơi sớm một chút."

Lý Tùng cùng Quế Thanh Thanh trở về phòng, nói: "Thanh Thanh nàng nói xem, hôm nay có phải nên phạt nàng hay không?"

Quế Thanh Thanh có chút kinh ngạc: "Ta đã làm sai điều gì?"

"Ta chỉ là cùng Tống Khuyết nói mấy câu, nàng đã bị dọa sợ đến mặt trắng bệch, có phải nàng đối với ta không có lòng tin?"

Quế Thanh Thanh ôm lấy thắt lưng của Lý Tùng, tựa đầu vào ngực hắn "Đại lang, thật xin lỗi, lúc ấy ta chỉ sợ là....."

Lý Tùng nhớ đến hành vi của vợ chồng Quế Lương, cũng không trách được nàng lo lắng, hắn ôm lấy Quế Thanh Thanh thả vào trên giường, cười nói: "Sau này chỉ cần có ta ở đây, nàng liền đem tâm thả vào trong bụng đi."

Quế Thanh Thanh liền vội vàng gật đầu, Lý Tùng mấy cái đã cởi ra quần áo của mình "Ngủ đi." Trên miệng hắn nói ngủ, nhưng vẻ mặt kia rõ ràng mang theo nồng đậm khát vọng, Quế Thanh Thanh bị hắn nhìn như vậy có chút không được tự nhiên, vội vàng nói: "Ta đi tắm một chút, chàng ngủ trước đi."

Quế Thanh Thanh rửa mặt xong, mới nhớ tới dục vọng kinh người của hắn tối hôm qua, nàng cũng có chút sợ, chầm chậm đi tới trước giường, thấy Lý Tùng đang nhìn nàng chằm chằm, Quế Thanh Thanh vội vàng đem khăn bố đưa tới: "Rửa mặt đi."

Lý Tùng nhận lấy khăn bố lau qua loa một phen, ánh mắt nhìn về Quế Thanh Thanh, đều nói mỹ nhân dưới ánh đèn, vừa lật liền có phong vị khác, Thanh Thanh rất xinh đẹp, dáng người yểu điệu, gương mặt phấn nộn, ngay cả bao nhiêu tiểu thư khuê các cũng thua kém.

Lý Tùng thấy nàng còn chưa chịu lên giường, liền cười nói: "Nếu nàng không đi lên, ta sẽ đi xuống giường ôm nàng lên."

"Đừng....." Quế Thanh Thanh biết là trốn tránh không được, nàng tìm sang chuyện khác hỏi: "Đại lang, tối hôm qua ta có một chuyện muốn hỏi chàng....."

"Chuyện gì?"

"Chàng nói Đổng tú tài kia nhà hắn ở đâu? Nhà của vợ hắn lại ở đâu?"

Lý Tùng cười nói: "Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, đừng nói chuyện này."

"Nhưng mà ngày mai chàng sẽ phải đi nha môn làm nha dịch, vụ án này trong trong lòng chàng không có sổ thì sao được?"

Lý Tùng nói: "Nhà Đổng tú tài ở huyện thành, nhà vợ hắn ở Liễu gia tập....."

Quế Thanh Thanh ánh mắt lập tức sáng lên "Ngày mà thê tử của Đổng tú tài mất tích, có phải là trời mưa hay không?"

"Hình như là đúng vậy..... Nàng nghĩ đến cái gì?"

Đúng là Quế Thanh Thanh nhớ lại một chuyện, chuyện này là ở ba năm sau mới xảy ra, nàng mặc dù không nhớ rõ cụ thể là xảy ra chuyện gì, nhưng mà nàng biết cách huyện thành chừng ba dặm có một Tụ Ngọc am, bị người phát hiện tham gia lừa bán phụ nữ, bên trong đại điện phía dưới tượng Phật, có một nhà giam, chuyện này lúc ấy ồn ào huyên náo, người làm Tống gia cũng xúm lại thầm thì với nhau về chuyện này.....

Nàng đoán chuyện thê tử của Đổng tú tài mất tích, cùng Tụ Ngọc am này không thoát được quan hệ, nhưng mà chuyện như vậy, làm sao để nói cho hắn biết đây? Quế Thanh Thanh suy nghĩ một lát, cười nói: "Đại lang, thê tử của Đổng tú tài về nhà mẹ đẻ, nếu như trên đường nàng gặp mưa, nàng sẽ đi nơi nào để trú mưa?"

Lý Tùng suy nghĩ chốc lát nói: "Hẳn là đi Tụ Ngọc am! Những chỗ khác nữ nhân đi bất tiện."

Quế Thanh Thanh cười cười: "Ta cũng đoán vậy, cho nên Đại lang ngày mai nhất định phải đi am ni cô hỏi thăm, nói không chừng các nàng đã gặp qua thê tử của Đổng tú tài....."

"Đáng tiếc là am ni cô, ta một đại nam nhân đi không có phương tiện, không bằng ngày mai ta dẫn nàng đi cùng."

"Được!" Quế Thanh Thanh vội vàng đáp ứng.

Lý Tùng cười nói: "Đã như vậy, còn chờ cái gì mà không lên giường? Nàng còn muốn trì hoãn đến ngày mai phải không?"

Quế Thanh Thanh đỏ mặt, nàng lên giường ngồi xuống, cởi xuống áo lót bên ngoài, Lý tùng đưa tay ra kéo cái dây yếm đằng sau lưng nàng, cái yếm bằng vải bông trong nháy mắt rơi xuống, Quế Thanh Thanh "A" một tiếng kinh hãi, nhìn lại mọi chướng ngại trước ngực nàng đã bị cởi bỏ hết, một đôi bầu ngực no đủ vểnh lên, hình dáng mỹ lệ, sáng bóng động lòng người, hai núm vú màu đỏ tươi như quả bồ đào đang muốn nứt ra. [thông cảm em chém, vì đoạn này QT không rõ + em cũng chưa có kinh nghiệm edit cảnh H]

Lý Tùng vừa thấy, lập tức miệng đắng lưỡi khô, liền đem thân thể mềm mại kia đè xuống....



Chương 14: Nhà Mới


 Bởi vì ruộng nương đã làm xong, trong nhà tạm thời không có việc đồng áng, Quế Thanh Thanh chuẩn bị xong bữa sáng và bữa trưa cho cha chồng, vợ chồng hai người cùng nhau đi vào thành.

Lý Phúc Mãn biết Quế Thanh Thanh đi phụng bồi Trần Lan, luôn miệng nói phải, người ta là khách từ xa đến, để cho người ta ở khách điếm đã là rất thất lễ, có thời gian dù sao cũng nên bồi người ta, ông thấy nhi tử cùng con dâu đi cạnh nhau, dáng vẻ vợ chồng hài hòa, vui mừng cười toe toét, xem ra sang năm là có thể ôm trưởng tôn*. [trưởng tôn: cháu trai trưởng].

Lý Tùng đưa Quế Thanh Thanh đến khách sạn, thì vội vàng đi nha môn điểm danh, tối hôm qua Tần Yến Sơn đi bái phỏng Mã Huyện lệnh, bèn nhắc đến chuyện Lý Tùng đồng ý đến nha môn làm nha dịch, hôm nay Mã Huyện lệnh thấy Lý Tùng đến thật, rất cao hứng, trong lòng hắn cũng đánh tính toán nhỏ, cho dù Lý Tùng không phá được vụ án này, để cho Tần Yến Sơn thiếu hắn một chuyện, cũng là đáng giá, Mã Huyện lệnh liền để Lý Tùng làm bộ đầu.

Lý Tùng lĩnh Yêu Bài, lại thấy mấy nha dịch dưới tay, mọi người ồn ào la hét muốn mời cấp trên uống rượu, thật ra thì trong đầu của bọn họ cũng có chút ý nghĩ cười trên nỗi đau của người khác, vì vụ án này, tất cả nha dịch nặng hoặc nhẹ cũng đều đã bị ăn hèo, vào lúc này bọn họ cảm thấy Lý Tùng ngu tự chuốc lấy khổ, bây giờ làm bộ đầu, đây không phải là tự nhận trách nhiệm sao! Cho nên ai cũng không có bất mãn gì đối với sự bổ nhiệm của Huyện lệnh đại nhân.

Những tên nha dịch nhỏ mọn này, Lý Tùng cũng đoán được mấy phần, hắn vốn là muốn mang theo hai thuộc hạ cùng đi Tụ Ngọc am, dù sao nếu thật sự phát hiện thấy điều gì, đem công lao chia ra một chút cũng tốt, tránh cho hắn độc chiếm công lao chọc người ghen tỵ , nhưng khi nhìn thấy hư tình giả ý của mấy người này, hắn lại bỏ đi suy nghĩ này, cùng bọn họ hàn huyên mấy câu, Lý Tùng rời khỏi nha môn, ở cửa lại gặp được người mà mấy hôm trước phụng mệnh Huyện lệnh đại nhân đi tìm hắn Đỗ Tiểu Bộ.

Đỗ Tiểu Bộ biết nền tảng của Lý Tùng, thấy Lý Tùng, hắn cười ha ha hỏi: "Chúc mừng Lý bộ đầu hôm nay đi nhận chức, bây giờ ngươi là đi đâu?"

Lý Tùng cười nói: "Nếu đã nhậm chức, thế nào cũng phải đi điều tra một chút..... Ngươi bây giờ có bận hay không? Nếu không bận, hãy theo ta đi một lần....."

Đỗ Tiểu Bộ đang muốn kết giao với Lý Tùng mà khổ nỗi là không có cơ hội, thấy Lý Tùng mời, liền đáp ứng, hai người trước đi đến khách điếm.

Ở cửa khách sạn, lại đụng phải Tần Yến Sơn mang theo Quế Thanh Thanh cùng Trần Lan ra ngoài, hắn vừa thấy Lý Tùng liền cười nói: "Chúng ta đang muốn đi tìm huynh, vừa khéo huynh đã đến đây rồi, đi, ta dẫn huynh đi xem nơi này một chút."

Lý Tùng cười nói: "Nhưng mmà ta đang muốn đi phá án, cũng muốn mời ngươi tham gia đây." Bởi vì Tần Yến Sơn mang theo bốn, năm người làm, đều là những người giỏi quyền cước, Lý Tùng nghĩ là nếu như có cần, họ còn có thể giúp một tay, nếu như không có việc gì, coi như là phụng bồi Tần Yến Sơn đi dạo chơi một chuyến, dù sao phong cảnh xung quanh Tụ Ngọc am cũng không tệ lắm.

Tần Yến Sơn nói: "Chuyện phá án không vội, dù sao vụ án kia đã kéo dài mấy ngày, cũng không để ý chút thời gian này. Chút nữa ta sẽ đi cùng huynh là được rồi."

Đỗ Tiểu Bộ có ấn tượng khắc sâu đối với Tần Yến Sơn, người mà ngay cả Huyện lệnh đại nhân cũng phải nhún nhường ba phần, hắn không muốn nhớ cũng khó, đương nhiên là không có ý kiến.

Tần Yến Sơn để cho người làm dành ra hai còn ngựa đưa cho Lý Tùng cùng Đỗ Tiểu Bộ, mấy người bọn họ cưỡi ngựa, Trần Lan thì lôi kéo Quế Thanh Thanh ngồi lên xe ngựa, Quế Thanh Thanh cười nói: "Biểu huynh muội các người rốt cuộc là mang theo chúng ta đến nơi nào? Sao còn phải thần thần bí bí?"

Trần Lan cười nói: "Các ngươi đến nơi sẽ biết! Đúng rồi Quế tỷ tỷ, có một việc mà ta vẫn muốn hỏi tỷ, chỉ sợ tỷ cảm thấy ta mạo phạm."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Ta biết tính ngươi thẳng thắn, có chuyện gì thì cứ việc hỏi, ta sao lại trách ngươi?"

"Vậy ta đã có thể hỏi, ngày hôm qua ta gặp được người nhà của tỷ, cảm thấy có chút khó hiểu, tỷ cùng với Hoa Quế tỷ tỷ là cùng một mẹ sinh ra, tại sao dáng dấp của hai người các ngươi lại không giống nhau?"

Quế Thanh Thanh cười nói: "Đương nhiên là ta lớn lên giống mẹ, tỷ tỷ nàng....."

Trần Lan thấy Quế Thanh Thanh không chịu nói tiếp, liền dò hỏi tiếp: "Nữ nhi lớn lên giống phụ thân là đúng, nhưng mà ngày hôm qua ta cũng đã nhìn thấy phụ thận của tỷ, nhìn thế nào cũng cảm thấy Hoa Quế tỷ cùng với phụ thân của tỷ không giống nhau...."

Quế Thanh Thanh suy đoán đây chắc là do Trần Lan hỏi thăm được cái gì đó, cố ý thử dò xét nàng, trong lòng Quế Thanh Thanh không khỏi thở dài một tiếng, nhớ năm đó khi tỷ tỷ còn bé, chẳng những phụ thân không thích, chính là mẹ nhìn thấy tỷ tỷ cũng chán ghét, Quế Thanh Thanh cũng đã nghe mấy tin đồn, nói rằng năm đó mẫu thân gả cho phụ thân được bảy tháng đã sinh Hoa Quế, chỉ là rốt cuộc mẹ đã trải qua những chuyện gì, Quế Thanh Thanh thật không nói được, lại nói phụ thân mình, chưa từng nói Hoa Quế không phải con ruột của ông.

Quế Thanh Thanh cười cười không nói gì, Trần Lan mặc dù tính tình thẳng thắn, nhưng cũng biết là Quế Thanh Thanh không muốn nói, liền không tiếp tục hỏi nữa, rất nhanh xe ngựa đã ngừng lại ở trước một tòa nhà, vùng này nhà ở đều là một mảnh ngói màu đen, bề ngoài nhìn cũng không bắt mắt, trong sân trồng cây tùng cây bách, lúc này đã xanh biếc dồi dào, phòng xá thấp thoáng ở giữa cây cối cao lớn, nhìn kỹ lại có một phen thanh nhã yên tĩnh ý vị.

Trần Lan thường thấy khu nhà giàu thôn trang trù phú, thấy tòa nhà này thì có chút thất vọng, nhưng bởi vì có Quế Thanh Thanh ở bên cạnh, nàng cũng không tiện cùng biểu ca nói chuyện.

Tần Yến Sơn cười nói: "Lý huynh, huynh thành hôn, ta còn chưa có đưa quà mừng cho huynh, nghĩ tới nghĩ lui, nếu huynh muốn làm việc ở nha môn, mỗi ngày từ Lý gia thôn đến huyện thành lại không có phương tiện, ta liền nghĩ ở huyện thành mua một tòa nhà làm quà mừng cho huynh, hôm qua phái người đi tìm một ngày, cũng không có cái nào thích hợp, đành nhờ Huyện lệnh đại nhân tìm giúp một tay, cuối cùng cũng tìm được tòa nhà này, ta còn chưa có tự mình xem qua, nhưng mà Mã đại nhân nói, chắc không sai, chúng ta vào xem một chút....."

Lý Tùng thất thần, không nghĩ đến Tần Yến Sơn lại chi nhiều như vậy, một tòa nhà như vậy trong huyện thành, ít nhất cũng phải hai ba trăm lượng.

Tần Yến Sơn vỗ vỗ bờ vai hắn, cười nói: "Không cần nói lời khách sáo! Có câu nói "cung kính không bằng tuân lệnh", bây giờ rất thích hợp cho huynh."

Lý Tùng hiểu ý cười cười, chắp tay một cái nói: "Để cho ngươi phải hao tổn tâm trí, vậy nếu ta từ chối thì thật bất kính."

Hai người vừa nói chuyện, Tần Yến Sơn sớm đã phái người đến quét dọn, người làm Tần gia làm lễ nghênh đón, dẫn mọi người vào trong tòa nhà.

Quế Thanh Thanh cùng Trần Lan đi ở sau cùng, chợt nghe thấy âm thanh mở cửa từ hàng xóm cách vách, Quế Thanh Thanh cố ý nhìn sang, một lần nữa ngây ngẩn cả người, từ trong cửa lớn đi ra ngoài không phải ai khác, lại là đệ đệ Tống Tử Hà của Tống Tử Kiều, kỳ quái, tại sao hắn lại ở chỗ này?

Trần Lan vào cửa, thấy Quế Thanh Thanh còn chưa theo kịp, liền kêu: "Quế tỷ tỷ! Tỷ nhìn cái gì vậy?"

"Không có..... Không có gì....." Quế Thanh Thanh vội vàng nhanh chân đi vài bước vào cửa, không nghĩ tới bên ngoài sân rất bình thường, bên trong lại là chốn bồng lai, vô cùng rộng rãi thoáng mát, chính giữa sân là một hoa viên, lúc này hoa mẫu đơn đang nở rộ, khắp sân cũng mang theo một cỗ mùi thơm nhàn nhạt.

Trên đất có một con đường được lát đá xanh, thỉnh thoảng lại có hoa văn được phác họa đơn giản vòng quanh, có vẻ cực kỳ rộng rãi sáng sủa, toàn bộ đình viện là hai tòa nhà, mặc dù không có rường cột chạm trổ tinh xảo, nhưng mà dọc theo hành lang đi thẳng về phía trước, nhìn lại cảm thấy có một tia ý vị không nói thành lời, nhu hòa mà an nhàn, nhìn thế nào cũng thấy thoải mái. Đoàn người ở trong sân nhìn một vòng. Trần Lan cũng cười nói: "Biểu ca vẫn rất có mắt nhìn."

Tần Yến Sơn nhìn tòa nhà này cũng rất hài lòng, cười hỏi: "Thế nào? Phu thê hai người có thích hay không? Nếu như cảm thấy nơi này không hợp, chúng ta có thể tu sửa lần nữa...."

Lý Tùng vội vàng khoát tay "Tòa nhà tốt như vậy nếu tu sửa lại lần nữa, vậy cũng thật sự là phá của trời, ta cùng Thanh Thanh cảm ơn ngươi!"

Quế Thanh Thanh tiến lên thi lễ, trịnh trọng cảm ơn Tần Yến Sơn, Tần Yến Sơn nhìn thấy nàng, trong lòng không khỏi âm thầm thở dài, liền nói không nên khách khí.

Tần Yến Sơn giải quyết xong việc tâm sự trong lòng, lúc này mấy người mới đi Tụ Ngọc am.
Phan_4
Phan_8
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .